Trên đỉnh núi, Lê Uyên mở mắt.
Trước mặt hắn không có quyển sách nào, nhưng chỉ cần nắm chặt lệnh bài đệ tử, ngưng thần là có thể cảm nhận được một trăm quyển sách mình đã mượn.
Tâm niệm chuyển động là có thể lật xem bất kỳ quyển sách nào, chữ nào chữ nấy đều rõ ràng.
“Thảo nào đệ tử Động Huyền Sơn ít khi ở lại sơn môn, có lệnh bài đệ tử này trong tay, dù ở Chư Thiên Vạn Vực hay Dị Độ Thứ Nguyên, đều có thể tùy thời kết nối với Đại La Đồ Lục…”
Lê Uyên ít nhiều có chút tiếc nuối, hắn vốn muốn cảm nhận Đại La Đồ Lục một phen, nhưng dạo một vòng trong Tàng Kinh Các cũng không cảm nhận được khí tức của món chí bảo kia.