"Vân Huyền Ngọc?"
Nghe Lê Uyên nói rõ mục đích, Nguyên Khánh đạo nhân mặt mày co rúm, suýt chút nữa phất tay áo bỏ đi, hiển nhiên đối với vị hồng nhan tri kỷ này có bóng ma cực lớn.
Lê Uyên dỗ ngon dỗ ngọt, mới giữ chân được vị chân nhân này.
"Dùng máu luyện binh..."
Dưới chân núi, Nguyên Khánh đạo nhân mặt trầm như nước.