Ngũ Sắc Huyết chỉ còn thiếu một loại, Lê đạo gia trong lòng không khỏi có chút gấp gáp, Thương Thiên thụ lục, đối với hắn mà nói, còn quan trọng hơn cả Bát Phương Miếu.
Bởi vậy, sau khi lấy được huyết của Xích Mục Thần Kê, Lê Uyên không hề dừng lại, xoay người trở về Bát Phương Miếu, hắn chuẩn bị tìm cách hỏi thăm Nguyên Khánh đạo nhân kia một phen.
Vù vù ~
Trên đỉnh Bát Phương Sơn, gió nhẹ thổi hiu hiu.
Lê Uyên nhanh chân đi đến bên vách núi, ngưng thần quét mắt nhìn, chợt ngẩn ra, xuyên qua làn sương mù mông lung, dưới chân núi vậy mà chẳng có lấy một bóng người.