Trần Thực mỉm cười, chậm rãi quay đầu lại.
Hai bàn tay vô hình lập tức chụp lấy cổ hắn, nhấc bổng lên, vặn mạnh như vặn dây thừng.
Con Tà này mừng rỡ vô cùng.
Nó nhận ra tên nhóc thối tha này. Nó đã bắt hắn ta rất nhiều lần, định vặn gãy cổ, nhưng lần nào hắn ta cũng vận khí huyết khiến cổ to hơn cả eo, không tài nào vặn gãy được!