Sau khi tu luyện Hắc Ám Hải thiên đạo, Trần Thực cảm thấy rất nhiều đạo tượng sinh ra trong Đạo cảnh của hắn đều có thể tìm thấy bóng dáng từ Hắc Ám Hải thiên đạo.
“Ta thậm chí cảm thấy, những đại đạo dị tượng trong Đạo cảnh này, có thể đến từ Hắc Ám Hải.” Trần Thực nói.
Lời này cực kỳ đại nghịch bất đạo, nhưng Tiêu Khoèo và những người khác lại không cảm thấy có gì không ổn. Kim Ngao Đảo vốn là nơi ly kinh bạn đạo, chủ động tu luyện ngoại đạo, bởi vậy dù Trần Thực nói ra lời đại nghịch bất đạo như vậy, bọn họ cũng chỉ cảm thấy vui mừng, cho rằng hắn đã nghiệm chứng được suy đoán của Phu Tử.
Giang Quá nói: “Trần sư đệ, Hắc Ám Hải thiên đạo này, chúng ta cũng có thể tu luyện sao?”
Trần Thực vui vẻ nói: “Có gì không thể?”