Trần Thực vội vàng tìm Hắc Oa, nói: “Hắc Oa, chuyện của ta bại lộ rồi, nay Đông Vương Công tìm ta một chuyến, e rằng chẳng phải chuyện tốt. Nếu ngươi mãi không thấy ta trở về thì hãy thắp hương cầu nguyện Hậu Thổ Hoàng Địa Kỳ, xin nương nương cứu ta.”
Hắc Oa kêu hai tiếng.
Trần Thực lúc này mới đến gặp Kính Thư, nói: “Sư huynh, có thể đi rồi.”
Đạo đồng Kính Thư dẫn đường, hai người nhanh chóng đến phủ đệ của Đông Vương Công là Đông Thiên Cung, Trần Thực lại gặp Đông Vương Công, phát hiện sắc mặt của vị đứng đầu nam tiên này không được tốt cho lắm. Thấy hắn đến, Đông Vương Công liền nổi giận đùng đùng, quát: “Lần trước ta đã răn dạy ngươi thế nào? Ta bảo ngươi an phận một chút, đừng lúc nào cũng muốn gây ra chuyện lớn dọa ta sợ chết khiếp! Ngươi nói xem, khoảng thời gian này ngươi đã làm những gì?”
Trần Thực cẩn trọng nói: “Đệ tử đã đến Huyền Hoàng Hải một chuyến, bái kiến nghĩa mẫu của đệ tử.”