Nghe nói, bà từng là tiểu thư khuê các, khi gả vào Tôn gia danh môn hiển hách vô cùng vinh quang, nhưng bây giờ trượng phu và nhi tử lần lượt qua đời không rõ nguyên do, cơ nghiệp cũng tiêu tan, chỉ còn lại một đứa cháu nương tựa lẫn nhau.
Tần Minh cảm thấy, nếu thực sự có người cố ý nhằm vào, đứa trẻ này sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện.
Khi nhìn thấy đứa trẻ này, tâm hắn khẽ rung động, phảng phất như nhìn thấy chính mình lúc nhỏ.
Đứa trẻ ba tuổi này, trên người mặc y phục xộc xệch chắp vá, không nói một lời, đang luyện một môn công pháp nào đó, rất quật cường.
Tần Minh đã từng nhìn thấy trong đoạn ký ức mờ nhạt đó, lúc nhỏ hắn sống rất khổ cực, vô cùng bần hàn, được lão giả mà hẳn là tổ phụ của hắn một tay nuôi dưỡng, dạy hắn pháp quyết ghi trên lụa trắng.