Tần Minh và Mạnh Tinh Hải cũng tập trung chú ý vào đám đao khách đến từ Bắc Hoang, đồng thời lặng lẽ bám theo từ xa.
Đó là một khu rừng trúc khá rộng, mọc xen lẫn vài loại trúc nhiều màu.
Trong đó, một loại đỏ tươi rực rỡ, tựa như được điêu khắc từ hồng mã não. Loại trúc khác lại vàng óng ánh, từ lá đến thân rễ đều mang sắc vàng kim.
Từng khóm trúc đỏ rực và hoàng kim trúc hòa quyện vào nhau, đều mang theo quang vụ, giữa băng tuyết đêm đông lạnh giá lại càng thêm chói mắt.
Mạnh Tinh Hải mắt lộ thần quang, nói: “Quả nhiên có bảo dược, nơi sâu thẳm rừng trúc này mọc lên những loại măng đặc biệt, lại mang theo từng tia đạo vận, e rằng giá trị còn cao hơn nhiều so với Không Linh Duẩn trong truyền thuyết!”