Tần Minh cùng hắn đi do thám, đó là một vùng đất ngũ sắc, băng tuyết tan chảy, cỏ cây hồi sinh, đất ngũ sắc bốc lên từng sợi tiên vụ mờ ảo.
“Dùng khôi lỗi, khai quật!” Cuối cùng Thôi gia vẫn ra tay, ngoài dự liệu, tiến triển rất thuận lợi, nơi bọn chúng tạm thời không gặp hiểm cảnh!
Thôi Thục Ninh mặt lạnh như băng, ả có chút bất mãn với sự nhu nhược của tộc thúc, lại cứ thế để lão đao khách đi xa
Thôi Lão Ngũ trấn an nói: “Hẳn là không phải bọn chúng giết, nếu cứ tiếp tục ép buộc, đôi bên có thể sẽ phải một mất một còn. Chuyện này đương nhiên không thể cứ thế mà xong, đợi cao thủ trong tộc của chúng ta tới đây, chắc chắn sẽ báo thù cho Thôi Hạ!”
“Ngũ gia, nơi này có thứ gì vậy? Sao càng đào càng cảm thấy thần thánh và yên bình thế này, ta có cảm giác sắp có đại cơ duyên, cao thủ của gia tộc bao giờ mới tới?”