"Sao rồi? Có còn cảm thấy tôi là người chơi cờ nữa không?" Lục Vô cười như không cười.
Tà Vương lắc đầu: "Mức độ của ngươi còn cao hơn cả người chơi cờ. Trong đầu ta có ký ức vụn vặt của Tà Thần, ta cảm thấy có lẽ Đại Đế cũng chưa chắc đã kiềm giữ năng lực mà ngươi có!"
Sau khi tiêu hóa tin tức trong đầu, cuối cùng Tà Vương đã hiểu thì ra suy đoán của mình đã sai rồi. Hai người trước mặt mình hoàn toàn không phải là người chơi cờ, mà còn đáng sợ hơn cả người chơi cờ. Đồng thời hắn ta cũng biết tại sao Thương Hư lại có thể sống sót trong ván cờ giữa hai giời. Rõ ràng gã cũng đã bị hai người này thu phục giống mình.
Có điều khiến Tà Vương tò mò là rốt cuộc hai người này là ai? Là sinh vật ở ngoại vực vô tận hay là người ẩn trong tam giới, nhưng thực lực lại hơn xa thần linh, đủ để chống lại Đại Đế?
"Bây giờ ta đã tu luyện được chưa?" Tà Vương nắm tay lại hỏi.