"Ngươi biết không? Sau khi rút ra được kết luận này, ta đã không đi tìm ngươi, hơn nữa không có bất cứ hành động quá khích nào, chính vì chờ đợi một ngày nào đó ngươi sẽ thật lòng tán thành Tà Vương ta đây rồi nói thật cho ta biết! Chẳng qua nếu bây giờ ngươi đã đến đây rồi thì ta cũng không ngại nói thật cho ngươi biết!"
Nhìn ánh mắt Tà Vương ứa ra hung quang, tâm trạng của Lý Tinh cực kỳ phức tạp.
Đúng như Tà Vương đã nói, hắn ta chưa bao giờ thẹn với bộ tộc người chơi, nhưng họ vẫn luôn lợi dụng Tà Vương. Điều này khiến Lý Tinh cảm thấy áy náy.
Cậu ta còn nhớ rõ trước kia trong một lần tán gẫu với mình, Tà Vương đã từng nói rằng hắn ta chưa để ý ngôi vị phủ quân chó má gì đó, thậm chí không bận tâm đến sự sống còn của kẻ khác. Lý do mà hắn ta muốn đánh bại Uyên Hư, trở thành phủ quân chẳng qua là muốn tìm một chuyện kích thích để làm thôi.
Đúng như Tà Vương đã nói, hắn ta là một luồng tà niệm, bản thân hắn ta không có cảm xúc phức tạp nào cả. Cho nên việc mà hắn ta thích làm nhất chính là khiến cảm xúc của bản thân mình dao động như những sinh vật có sinh mệnh khác.