Mục Chi Quang lắng nghe, vẻ mặt dần trở nên gượng gạo.
"Đệ nói tộc nhân đã chết hết từ lâu rồi ư?"
"Đúng thế!" Hải Vương cắn răng nói.
Nghe thấy câu trả lời chắc nịch của Hải Vương, nét mặt Mục Chi Quang lập tức ỉu xìu, lại ôm lấy Hải Vương khóc ròng: "Nói vậy ta chỉ còn một tộc nhân là đệ thôi… Thật khó chịu…"
Hải Vương rất xấu hổ, muốn đẩy Mục Chi Quang ra, nhưng lại phát hiện mình căn bản không thể đẩy ra được.