Thương Hư nhất thời sửng sốt. Bây giờ hắn ta đã biết một phần năng lực của thần khí, cũng biết sự mạnh mẽ của chức năng số liệu hóa, cho nên hắn ta có thể hiểu được lời nói của Lục Vô.
Nhưng suy nghĩ một lát, Thương Hư vẫn lắc đầu: "Ta đã mệt rồi, không muốn lại tranh giành thêm gì nữa. Nhưng ta mong các ngươi sẽ tha mạng cho những cấp dưới của ta trong lúc chinh phạt Thương Hư. Nếu bất đắc dĩ phải giết họ thì xin các ngươi hãy thu họ vào trong thần khí để họ trở thành một phần thế lực của các ngươi!"
Thấy Thương Hư đã không còn ý chí chiến đấu nào nữa, Lục Vô thầm than thở hắn ta quá tiêu cực. Nhớ tới số lượng hồn tệ khổng lồ dùng để hồi sinh Thương Hư, hắn ta không nhịn được giậm chân vỗ ngực, thầm hận hồn tệ đều đổ ra sông ra biển hết rồi.
"Ngươi chắc chứ?" Bắc Ly bỗng cười hỏi.
"Ta mệt rồi, không muốn tranh giành nữa!" Thương Hư vẫn lắc đầu, trông như đã không còn lưu luyến gì trên thế gian này nữa rồi.