Thần thức của hắn đảo qua các nơi, trong phạm vi trăm dặm hoang vắng không ngờ là một thành thị bị bỏ hoang!
Ven đường mọc đầy cỏ dại, còn có các loại dấu vết hư hỏng.
Thần thức của Phương Tịch đảo qua một khe nứt mấy dặm, cảm nhận được một kiếm khí vô cùng lẫm liệt, cho dù qua không biết bao nhiêu năm vẫn có từng tia còn sót lại, khiến khu vực gần đó không có một cọng cỏ.
- Vết kiếm?
- Chẳng lẽ chỗ này là vết tích do pháp thuật để lại...