“Nếu nàng thật sự chạy không thoát... Vậy chỉ có thể xem là số nàng kém... Ta cũng không làm được gì.”
Phương Tịch đi ra khỏi phòng bế quan, lại đi tưới nước cho Yêu Ma Thụ.
Chờ tới lúc hắn trở lại Trường Thanh Các, chỉ thấy một bóng người nhỏ bé đang cầm cái chổi trong tay ra sức quét dọn hành lang.
- Đảo... Đảo chủ đại nhân...
Chung Hồng Ngọc nhìn thấy Phương Tịch thì lập tức giật mình, vội vàng hành lễ.