Phương Tịch nhấp một hớp Đào Hoa Nhưỡng, lại ăn một miếng cá, cảm nhận linh khí lạnh lẽo kèm theo chút cảm giác sảng khoái lan tràn ở trong cổ họng, hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn:
- Đây mới là sinh hoạt chứ...
...
Sau khi cơm nước no nê, Phương Tịch bước đi thong thả ra khỏi Trường Thanh Các, một mình tản bộ tới phía dưới Yêu Ma Thụ.
Lúc này, gốc Yêu Ma Thụ này đã cao hơn mười trượng, thậm chí Ất Mộc Thần Lôi Trận còn không có cách nào che giấu được. Nhìn từ phía xa có thể thấy nó giống như cái ô cực lớn.