Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Phương Tịch xuất quan, trên mặt đầy vẻ tươi cười.
“Tâm trạng của công tử dạo này không tệ, sẽ không phải bởi vì nữ ngư dân kia chứ?”
Hạ Hầu Oánh thấy vậy thì trong lòng thầm lo lắng, sợ bị Ngôn Hồng Tụ tranh đoạt sủng ái.
- Đi gọi Chung Kỳ cùng tộc huynh của ngươi qua...
Phương Tịch không để ý tới tâm tư của tiểu thị nữ này, căn dặn luôn.