Võ Phán Quan không phải chưa từng gặp tu sĩ, nhưng cho dù là chân nhân Đạo gia gặp mình chấp hành công vụ, cũng tuyệt đối không dám ngăn cản.
Nhưng không ngờ được lần này mình phải chịu thiệt như vậy. Hắn không khỏi giật mình kinh ngạc, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, mắt trợn trừng như chuông đồng:
- Ngươi... Ngươi cũng là tán tu! Ngươi chỉ là tán tu, lẽ nào ngươi không sợ Đạo Đình trách tội, hưng binh thảo phạt à?
Tán tu giả không bị đạo lục hạn chế, nhưng pháp lực tiến bước vô cùng gian nan, cũng giống như Mai Trường Không.
Mai Trường Không ở phía sau Phương Tịch nghe được câu này, lập tức hiện ra vẻ mặt không thể tưởng tượng.