Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lại âm thầm gật đầu.
- Đã để đạo hữu chờ lâu rồi. Chúng ta cùng tiến vào bí cảnh thôi... Lần này bí cảnh mở ra, có thể có rất nhiều tồn tại Phản Hư tiến vào. Chúng ta muốn đến chỗ vị trí Thất Bảo Hồ Lô Đằng trước, quả thật không dễ dàng đâu.
Sắc mặt Bạch Ngọc Sinh tái nhợt, vết thương trên ngực đã biến mất không thấy nữa. Hắn ho khan một tiếng nói.
- Ừ!
Phương Tịch tiện tay bắn ra một lồng ánh sáng màu xanh sẫm. Trên đó có phù văn màu đỏ lập lòe, hình thành từng vòng sợi dây xích.