Huyền Minh Uyên, Mạnh Chu Tử mặc áo bào tím, khống chế một luồng ánh sáng màu tím bay về phía lục địa.
Trong mắt hắn có ánh sáng lập lòe, giống như có ngọn lửa thiêu đốt.
“Phát tài rồi, phát tài rồi... Không ngờ được lần này ta chỉ tùy ý tới trong Huyền Minh Uyên đánh cá, lại có thể phát hiện ra tung tích của Mặc Môn...”
“Có công trạng này, ta cần gì phải nhờ Vương gia che chở, cứ trực tiếp nương nhờ Ngự Long Tông...”
“Không được... Ta chỉ là Nguyên Anh, người nhỏ, lời nhẹ, chưa chắc đã có thượng tông coi trọng, vẫn phải để Vương gia ra mặt...”