Hắn nhìn thấy dáng vẻ Phương Tịch bình chân như vại, bỗng nhiên hiểu ra, trên gương mặt già nua cố nặn ra một nụ cười:
- Trước đó, lão phu chưa chỉnh sửa xong truyền thừa khôi lỗi thuật cấp năm, mấy ngày gần đây thật đúng lúc... vừa làm xong, còn tăng thêm mấy môn khôi lỗi bí thuật.
Trong tay Mặc Ngân Thu hiện ra một miếng ngọc giản màu vàng nhạt. Ngọc giản này vừa rời khỏi tay hắn bay ra, đã bị một vòng ánh sáng màu vàng bao phủ và bay về phía Phương Tịch.
Hai bên đã ký kết Tiên Linh Văn Thư từ lâu, hắn căn bản không sợ Phương Tịch chơi xấu.
- Ừ, cảm ơn môn chủ đã dốc túi truyền thụ...