Hải Đại Ngưu trợn mắt há hốc mồm nhìn từng thùng đựng hàng mở ra, trên mặt đất là cách vách tường của nhà máy, lại có từng vị lực sĩ Hoàng Cân đi ra, bắt đầu trang bị các dụng cụ, tự lẩm bẩm:
- Đây là... Khôi lỗi? Trời ạ... Lão gia có nhiều khôi lỗi giúp đỡ trồng trọt như vậy, sau này ta không cần làm gì sao?
Phương Tịch lười quản chuyện này.
Lúc này, hắn đang nhìn từng hàng số liệu trong Thái Nhất Kinh, mắt lộ ra kỳ quang:
- Lễ vật nhỏ... Lễ vật này cũng không nhỏ đâu.