"Khanh khách!"
Nhục Nhãn Ma Phủ bị quấy rầy khi đang ăn nên nó có vẻ nóng nảy.
Đầu lưỡi của nó trải đầy gai nhọn nho nhỏ màu đỏ đột nhiên buông ra cỗ thi thể kia, trong phút chốc đầu lưỡi của nó đã biến mất trong không khí.
Lục Thánh nghiêng đầu, lưỡi thịt màu đỏ sượt qua tai hắn và bắn ra ngoài tòa nhà mục nát, trên tường xi măng dày có thêm một lỗ thủng to bằng nắm tay, cốt thép trong tường đều bị gãy, rầm rầm rơi xuống từng khối xi măng.
Thần sắc Lục Thánh vẫn bình tĩnh, từng bước một đi về phía Nhục Nhãn Ma Phủ.