Chương 962
“Chín năm trước, vì một câu nói của cái gương này mà tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Diệp và bị phế bỏ võ mạch!”
“Hôm nay đã chủ động hiện thân thì tôi muốn hỏi cho rõ tại sao lại khiến bọn họ đuổi tôi ra khỏi nhà họ Diệp!”
Đôi mắt cậu chứa đầy sát khí, ngọn lửa trong tay bắt đầu được được điều động.
Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!
Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinh
Dép nữ gấu đế bánh mì 3 màu siêu xinh, đảm bảo mềm chân dễ đi với mức giá không thể rẻ hơn
Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày!
“Nếu câu trả lời không khiến tôi hài lòng thì hôm nay cái gương sẽ bị tôi đập nát đấy!”
Diệp Thiên chỉ tay vào Thông Thiên Kính với ánh mắt hừng hực sát khí.
Áo thun nữ siêu rẻ đẹp cho Hè 2022 - Phong cách Hàn siêu xịn - Duy nhất trên Shopee!
Siêu phẩm chống lão hóa da - Collagen 900 được 95% phụ nữ tin dùng trên Shopee!
Không thể bỏ qua: Thùng rác mini nắp lật hình chú mèo có tai cực cute và nhiều công dụng cho các nàng!
Kệ xoay đa năng siêu thông minh, căn bếp nào cũng nên có - Giảm sốc 50% trên Shopee
Mặc dù chín năm qua, cậu đã vượt qua một cách gian nan, lại còn sở hữu võ công số một thiên hạ nhưng mỗi đêm trong suốt chín năm qua, cậu hầu như luôn sống trong ranh giới giữa lửa và máu, chưa bao giờ lười biếng, chưa bao giờ có một chút nhàn nhã.
Hồng thủy, Sóng dữ, núi lửa, sét đánh, gió lốc, bất kỳ một đại nạn nào cậu cũng đều từng trải qua, một lần rồi thêm một lần nữa dùng sinh mệnh của mình vượt qua giới hạn.
Những điều đó tất cả đều vì một câu nói năm xưa của cái gương Thông Thiên này. Dù đã chín năm trôi qua thì cậu cũng muốn hỏi rõ, Thông Thiên Kính tại sao lại quyết đoán như vậy với cậu!
“Ầm!”
Thông Thiên Kính khẽ dao động, ánh sáng phát ra càng mạnh hơn. Một giọng nói già nua vang lên một lần nữa.
“Diệp Thiên, bình tĩnh đừng nóng!”
Ánh sáng của Thông Thiên Kính tỏa ra, vô số các màu lam điểm lên bờ biển, cuối cùng tụ hợp lại tạo thành hình ảnh của một ông cụ mặc áo bào màu trắng.
“Đây chính là kính linh của Thông Thiên Kính!”
Ông ta nhìn Diệp Thiên, khẽ cười: “Những lý do mà cậu muốn nghe hôm nay thì tôi sẽ đều nói rõ cho cậu!”
Vào khoảnh khắc kính linh hiện thế, Diệp Sơn và Diệp Vân Long cúi đầu tỏ ra tôn sùng.
Diệp Tinh và Diệp Vân Tố là thế hệ sau của nhà họ Diệp thấy vậy thì vội vàng quỳ xuống.
Bọn họ đều là người nhà họ Diệp. Thông Thiên Kính từ đời đầu của gia chủ nhà họ Diệp truyền tới bây giờ nên đã trở thành một sự tín ngưỡng của cả gia tộc. Trong tất cả, chỉ có Diệp Thiên là vẫn ngạo nghễ đứng nguyên, không hề tỏ ra tôn kính cái gương một chút nào.
Bốn gia tộc khác thấy vậy thì đều im lặng, bao gồm cả những thanh niên khác.
“Diệp Thiên!”
Kính linh chậm rãi bước tới, dù là ảo ảnh nhưng trông cao vời vợi.
“Chín năm trước, do năng lực của tôi đã tập hợp đủ nên mới thức tỉnh. Khi đó tôi đã dự liệu thấy cảnh tượng đại nạn tuyệt diệt của bốn nhà ở vùng phía Nam này!”
“Khi đó ông nội cậu là Diệp Sơn đã hỏi tôi làm thế nào để có thể hóa giải được kiếp nạn này và giúp nhà họ Diệp có thể sinh tồn!”
“Đáp án tôi đưa ra cho ông ấy là…”
“Phế bỏ võ mạch của cậu, đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, vứt vào núi hoang thì đại nạn nhà họ Diệp sẽ được hóa giải!”
Ánh mắt Diệp Sơn trở nên đanh lại. Những lời của kính linh nói giống y với những gì xảy ra năm xưa.
Diệp Thiên nheo mắt, nhếch miệng cười lạnh lùng.