Chương 791: Kết thúc chiến tranh (8)
Đau đớn giãy giụa ba giây, cuối cùng chậm rãi đứng dậy, dùng ánh mắt u oán, tức giận, oán hận và bất lực nhìn chằm chằm Trần Vũ: “Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”
“Cuối cùng cô đã thức dậy”. Trần Vũ hưng phấn đến mặt đỏ bừng, nhảy tới vòng quanh cô gái tóc trắng: “Tôi hỏi cô một chuyện được không?”
“Được (biến nhanh chút được không? Đừng chậm trễ việc bà đây nghỉ ngơi, chết tiệt) thôi.”
“Được sao? Vậy thì tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Cô có phải là người đã khiến tất cả sinh vật trên thế giới rơi vào cảnh hoang tàn?”