Chương 293: Nằm ngửa (1)
Đi ra ngoài hơn mười mét thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu có chút thê lương của Trần mẫu: "Tiểu Vũ..."
"..."
Tiếng hô như xen lần tình cảm gia đình sâu sắc, làm cho Trần Vũ không khỏi lộ ra nụ cười, chậm rãi quay người, cậu ta khẽ nghẹn ngào: "Mẹ..."
Trần mẫu run giọng hô to: "Tiểu Vũ."