"Vậy thì phiền thái cô nãi nãi rồi." Vương Thủ Triết hành lễ lần nữa.
"Gia gia, sư tôn từng nói ta có thể có ba ngày nghỉ bồi người, sau đó phải toàn tâm tu luyện vào huấn luyện." Vương Anh Tuyền thân thiết kéo cánh tay của Thủ Triết làm nũng nói: "Chớp mắt một cái, ta đã chưa gặp người mấy năm rồi, thật sự muốn chơi cùng người vài hôm."
Sau đó, Vương Thủ Triết đẩy tay của nàng xuống: "Ngươi đã là đại cô nương gần chín mươi tuổi rồi, sau khi trang điểm thật kỹ mới ra ngoài, nói thế nào cũng nên là một nữ thần tiên tử kinh diễm tứ phương, đừng ở đây nũng nịu với gia gia nhà ngươi."
"Gia gia, ta không trang điểm thì cũng là nữ thần tiên tử." Vương Anh Tuyền tức giận hừ lên: "Không biết có bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt thầm thích ta."
"Vậy có ý trung nhân trong lòng không?" Vương Thủ Triết cười hỏi.