"Thần y khó khăn lắm mới dành thời gian để khám bệnh cho mọi người, tỷ không ở yên một chỗ mà lại chạy lung tung, chẳng lẽ không muốn chữa bệnh nữa sao?"
"Tiêu muội." Tiền Tiểu Vân vội vàng đứng dậy, lau nước mắt:
"Thần y có thời gian rồi sao? Ta không biết, mấy ngày nay vẫn luôn không có động tĩnh gì, vừa lúc Chu huynh giới thiệu cho ta một vị danh y, cho nên ta mới..."
"Danh y?" Tiêu Ngọc Hoa cắt ngang lời Tiền Tiểu Vân, quay đầu nhìn Tửu Y đang lôi thôi, lập tức khinh thường nói:
"Loại danh y này sao?"